|
|
|
|
литовский словарь / išbėginti | | išbėgìnti (išbėgìna, išbėgìno) дать/давать вытечь
/en/ let run/flow out
склонение/спряжение словаглагол
indicative. |
---|
| present | past | past frequentative | future |
---|
1p.sg. | išbėginu | išbėginau | išbėgindavau | išbėginsiu |
---|
2p.sg. | išbėgini | išbėginai | išbėgindavai | išbėginsi |
---|
3p.sg. | išbėgina | išbėgino | išbėgindavo | išbėgins |
---|
1p.pl. | išbėginam, išbėginame | išbėginom, išbėginome | išbėgindavom, išbėgindavome | išbėginsim, išbėginsime |
---|
2p.pl. | išbėginate, išbėginat | išbėginote, išbėginot | išbėgindavot, išbėgindavote | išbėginsite, išbėginsit |
---|
3p.pl. | išbėgina | išbėgino | išbėgindavo | išbėgins |
---|
subjunctive. |
---|
| sg. | pl. |
---|
1p. | išbėginčiau | išbėgintumėm, išbėgintume, išbėgintumėme |
---|
2p. | išbėgintumei, išbėgintum | išbėgintumėte, išbėgintumėt |
---|
3p. | išbėgintų | išbėgintų |
---|
imperative. |
---|
| sg. | pl. |
---|
1p. | | išbėginkime, išbėginkim |
---|
2p. | išbėgink, išbėginki | išbėginkit, išbėginkite |
---|
3p. | teišbėginie, teišbėgina | teišbėginie, teišbėgina |
---|
|